VƯỜN NHÀ
trang
Sáng tác: Ns Phan Mạnh Quỳnh, Thể loại: Quê hương, Giai điệu: Ballad,
Nhịp: 3/4, tempo: 97
=====
Intro:
[Ab] | [Ab] | [Ab] | [Ab] | [Db] | [Db] | [Eb] | [Eb]
Ver1:
Ban mai [Ab] ghé bên thềm nhà, cha vươn mình thở hơi,
mẹ làm bữa sáng cơm và cà, chỉ [Cm] cần no thế [Ab] thôi.
Vài chuyện nhỏ [Db] to trong tiếng gáy gà,
Một ngày bình [Ab] thường trên đất phù sa.
Tôi vẫn [Db] nhớ bao nhọc nhằn, chát đắng mồ hôi mẹ cha
Để cho những [Ab] trái cây thành hình.
Khi tan học tôi về nhanh vườn sai trĩu [Bb] giữa nơi nhà mình. [Bbm]
Ôi không sao quên đi hương thơm đầu [Eb] mùa,
Ngọt ngào nuôi dưỡng ngày [Ab] thơ.
Hook-Chorus:
Cây thân [Ab] thương cây hiền từ.. có những trái ngon đợi chờ.
Vạn công [Fm] lao muôn ngày dài, bàn tay trên đất đai miệt mài.
Để rồi dặm [Db] đường khi thấy đâu đó sắc tươi quen thuộc
tôi bỗng nhiên nhớ nắng mưa ngày [Eb] xưa.
Người vun tưới cho cây và tôi một cuộc [Ab] đời. [Ab]
Biết ơn lắm dấu chân người miệt [Fm] vườn. [Fm]
Mến thương lắm trái cây từ mọi [Db] miền. [Db]
Biết ơn lắm dấu chân người miệt [Eb] vườn.
Mến thương lắm trái cây từ mọi miền. [Eb]
Ver2:
Cây ra [Ab] trái có năm được mùa,
tay ôm tay hái có khi chẳng vừa.
Năm thất bát thấy Cha buồn rầu,
lưa thưa hoa lá xác xơ vườn dậu.
Người làm [Db] nông nhiều khi phải nhờ trời,
dù nhọc công đổi lấy chút đồng lời nhỏ [Ab] bé. [Bbm]
Mong mưa [Db] nắng mỗi năm thuận hòa,
cho hoa màu luôn nở tươi và cho trái [Ab] chín như nụ cười.
Thêm những niềm vui trẻ thơ gặp nhau
Dưới [Bbm] tán cây gọi mời. [Bbm7]
Chân tôi đi qua bao quê hương vùng [Eb] miền,
Càng thêm yêu quý hơn.
Hook-Chorus:
Cây thân [Ab] thương cây hiền từ.. có những trái ngon đợi chờ.
Vạn công [Fm] lao muôn ngày dài, bàn tay trên đất đai miệt mài.
Để rồi dặm [Db] đường khi thấy đâu đó sắc tươi quen thuộc
tôi bỗng nhiên nhớ nắng mưa ngày [Eb] xưa.
Người vun tưới cho cây và tôi một cuộc [Ab] đời. [Ab]
Lên 1/2 tone:
Cây thân [A] thương cây hiền từ.. có những trái ngon đợi chờ.
Vạn công [Gbm] lao muôn ngày dài, bàn tay trên đất đai miệt mài.
Để rồi dặm [D] đường khi thấy đâu đó sắc tươi quen thuộc
tôi bỗng nhiên nhớ nắng mưa ngày [E] xưa.
Người vun tưới cho cây và tôi một cuộc [A] đời. [A]
Biết ơn lắm dấu chân người miệt [Gbm] vườn. [Gbm]
Mến thương lắm trái cây từ mọi [D] miền. [D]
Biết ơn lắm dấu chân người miệt [E] vườn. [E]
Mến thương lắm trái cây từ mọi [A] miền. [E]
Chưa có bình luận nào mới