ĐI SAI NƯỚC CỜ
trang
Sáng tác: Trung Ngon Thể loại: Nhạc trẻ Giai điệu: Blues
ĐI SAI NƯỚC CỜ - Ưng Hoàng Phúc
Nhịp: 4/4, tempo: 133, điệu: Blues
=====
Intro - Capo II., chơi tone: [Dm]
[Dm] | [Dm] | [C] | [C] | [Bb] | [Bb] | [Am] | [Am] | [Dm]
[Dm] | [C] | [Em] | [Am] | [Am] | [Am] | [C] | [Bb] | [Bb]
[Am7] | [Am7] | [Am7] | [Am7] | [Dm] | [Dm] | [Dm]
Có lẽ anh [Dm] đã đi sai nước [Am] cờ [C]
Thế nên [Gm7] giờ chấm dứt
Chuyện tình ta chẳng [F] như mơ [F] | [F/A]
Có lẽ khoảng [Dm] cách giết ta [C] từng phút [C]
Yếu [Gm] lòng một chút là [C] đánh mất [Dm] ngay ...[Dm]
Chẳng một [Dm] ai có thể đợi ai suốt đời
Mà [Am] chẳng muốn cách [Dm] rời tình yêu [Gm7] vun đắp nhiều
Người [Bb] đâu thấu hiểu nên [Am] giờ ta chán [F] yêu
Vẫn là ánh [Dm] mắt vẫn là giọng nói
Chỉ có lòng [Am] người thay đổi thôi
Hết [Gm7] yêu rồi ... nhìn [Am7] đâu cũng chẳng [Dm] đẹp [Dm]
Hook 01 :
Ngày mà anh [Bb] nói chia tay
Anh chẳng thể ngờ mình [Am] lại đau đến vậy
Phải chẳng [Gm7] khi yêu ai là [C] sẽ yêu chẳng [F] đổi thay [F]
Giật mình mọi [Bb] thứ hôm nay
Anh thấy khác lạ dường [Am] như mất thứ gì
Anh bỗng [Gm7] đi tìm hóa [Am7] ra là mất [Dm] em [Dm]
Từng yêu hơn [Bb] cả bản thân
Chẳng có danh phận chẳng [Am] một ai công nhận
Trước sau [Gm7] không ân hận vì [C] yêu mà anh [F] bất cần [F]
Từng là thế [Bb] giới của nhau
Phải [Dm7] mất bao lâu để [Am] mình vương vấn nhau
Đến [Gm7] sau cùng ... chỉ [Am7] còn lại nỗi [Dm] đau [Dm]
(Tình [Gm] cảm chia ba kết [Am7] thúc chính là [Dm] rời xa ...) [Dm]
[Bb] | [Bb] | [Dm] | [Dm] | [Dm] | [C] | [F] | [F]
[Bb] | [Am] | [Am] | [Gm7] | [Am7] | [Dm] | [Dm]
Ver 02 :
Chẳng một [Dm] ai có thể đợi ai suốt đời
Mà [Am] chẳng muốn cách [Dm] rời tình yêu [Gm7] vun đắp nhiều
Người [Bb] đâu thấu hiểu nên [Am] giờ ta chán [F] yêu
Vẫn là ánh [Dm] mắt vẫn là giọng nói
Chỉ có lòng [Am] người thay đổi thôi
Hết [Gm7] yêu rồi ... nhìn [Am7] đâu cũng chẳng [Dm] đẹp [Dm]
Hook 02 :
Ngày mà anh [Bb] nói chia tay
Anh chẳng thể ngờ mình [Am] lại đau đến vậy
Phải chẳng [Gm7] khi yêu ai là [C] sẽ yêu chẳng [F] đổi thay [F]
Giật mình mọi [Bb] thứ hôm nay
Anh thấy khác lạ dường [Am] như mất thứ gì
Anh bỗng [Gm7] đi tìm hóa [Am7] ra là mất [Dm] em [Dm]
Từng yêu hơn [Bb] cả bản thân
Chẳng có danh phận chẳng [Am] một ai công nhận
Trước sau [Gm7] không ân hận vì [C] yêu mà anh [F] bất cần [F]
Từng là thế [Bb] giới của nhau
Phải [Dm7] mất bao lâu để [Am] mình vương vấn nhau
Đến [Gm] sau cùng ... chỉ [Dm/A] còn lại nỗi [Dm] đau [Dm]
Đến [Gm] sau cùng ... [C] chẳng thể đi [Am] đến [C] ... Tận [Dm] cùng ...
Chưa có bình luận nào mới