CHUYỆN NHÀ BÉ THÔI, CON ĐỪNG VỀ
trang
Sáng tác: Kai Đinh Thể loại: Cha Mẹ Giai điệu: Ballad
CHUYỆN NHÀ BÉ THÔI,CON ĐỪNG VỀ - Kay Trần & Bùi Công Nam
Nhịp: 4/4, tempo: 136, điệu: Ballad, Capo III.
=====
[D] | [Gbm7] | [G] | [G] | [D] | [Gbm7] | [G] | [G]
[Bm] | [Gbm7] | [G] | [Dbm]-[Bm] | [Gbm] | [Bm] | [Bm7]
1.
Nhà tôi [D] bốc khói trắng ngút [Gbm7] lên ban trưa mùa [Bm] hè [G]
Mẹ tôi [D] nói chuyện nhà bé [Gbm] thôi, con [Bm] đừng về [G]
[D] Bố đi làm [Gbm7] xa, [G] mẹ làm việc không [D] ngừng
Tôi không [A] nói chỉ lặng lẽ [Gbm7] đeo ba lô lên [G] lưng [D]
2.
Em trai tôi [D] nói "Đợi chút [A] nha, em [Bm] về cùng" [D]
Tôi đi trước để lại chiếc [A] tin, "Đừng lo lung [G] tung" [G]
[Bm] Suốt đêm nằm [Gbm] khóc, [G] lo là mình vô [D] dụng
Hai mươi [Bm] mấy năm mình [Gbm7] đã sống quá ung [Bm] dung [G]
ĐK:
[G] Nhà là nơi ấm [D] áp ngọt ngào, mà [Gbm] ta đôi khi hay [Bm] quên
[G] Nhà là nơi xứng [D] đáng được dành nhiều [Gbm] thời gian để yêu [Bm] thêm
[G] Từng ngày trôi ta [D] luôn nguỵ biện, rồi [Gbm7] lơ là điều thương [Bm] mến [G]
Để rồi hôm [G] nay [G], khóc rất [Em] to, khi [A] khói trắng bốc [D] lên.
[D] | [D] | [D] | [G] | [G] | [G] | [G] | [D] | [D] | [D] | [D] | [G] | [G] | [Gbm] | [Gbm]
3.
Con [D] quay cuộc sống mưu sinh chạy theo những [G] đồng tiền [D]
Chỉ mong gia đình ấm [Gbm7] no Mẹ ơi con [Bm] về liền [G]
[Bm] Bố đi làm [Gbm] xa mẹ sợ [G] lo nên không nói [D] gì
Cô chỉ [Bm] biết lặng im lắng [Gbm7] nghe không nói [D] thêm chi [A]
ĐK:
[G] Nhà là nơi ấm [D] áp ngọt ngào, mà [Gbm] ta đôi khi hay [Bm] quên
[G] Nhà là nơi xứng [D] đáng được dành nhiều [Gbm] thời gian để yêu [Bm] thêm
[G] Từng ngày trôi ta [D] luôn nguỵ biện, rồi [Gbm7] lơ là điều thương [Bm] mến [G]
Để rồi hôm [G] nay [G], khóc rất [A] to [A]
Rap:
Mình thì luôn [D] nói nghĩ về gia đình mà cả năm trời chỉ nhắn có vài tin
Sao đầu [C] luôn tìm cách cho chính mình, nhắc đến [B] mẹ thì mãi cứ làm thinh
Ngươi chỉ [Em] biết những điều mà ngươi nhìn thấy ngươi chỉ [B] nói những điều ngươi được hay
Ngươi đâu [Em] hiểu ngày đêm ta cày cuốc, mặt soi sức [A] ngủ chỉ đế ta từng say
Vì [D] ai sự nghiệp là điều anh khao khát, hướng ngoại vì tiền quan trọng hơn thời [A] gian
Quay [C] đầu và nhìn vào mắt mẹ để biết thời [B] gian của Mẹ sẽ chờ ta
Thì đủ [Em] biết nhưng đủ hiểu chưa ngươi toàn chỉ chích nhưng đâu có thừa
Cố thêm vài [A] năm để đích đến càng gần
Cũng đồng nghĩa với việc được gặp mẹ chỉ còn vài năm!
[D] Nhà là nơi có [D] bố và mẹ, nơi [A] luôn có tình yêu [Bm] thương
[G] Nhà là nơi luôn dang [D] tay chờ đợi, dù ta có đi muôn [A] phương
[D] Từng ngày trôi ta luôn nguỵ biện, rồi [Bm] lơ là điều thương mến
[Gbm7] | [Gbm7] | [Em7]
Để rồi hôm [G] nay [G], khóc rất [A] to [A], khi khói trắng [D] bốc lên.
Capo IV, chơi tone [E]
1.
Nhà tôi [E] bốc khói trắng ngút [Abm7] lên ban trưa mùa [Dbm] hè [A]
Mẹ tôi [E] nói chuyện nhà bé [Abm] thôi, con [Dbm] đừng về [A]
[E] Bố đi làm [Abm7] xa, [A] mẹ làm việc không [E] ngừng
Tôi không [B] nói chỉ lặng lẽ [Abm7] đeo ba lô lên [A] lưng [E]
2.
Em trai tôi [E] nói “Đợi chút [B] nha, em [Dbm] về cùng” [E]
Tôi đi trước để lại chiếc [B] tin, “Đừng lo lung [A] tung” [A]
[Dbm] Suốt đêm nằm [Abm] khóc, [A] lo là mình vô [E] dụng
Hai mươi [Dbm] mấy năm mình [Abm7] đã sống quá ung [Dbm] dung [A]
ĐK:
[A] Nhà là nơi ấm [E] áp ngọt ngào, mà [Abm] ta đôi khi hay [Dbm] quên
[A] Nhà là nơi xứng [E] đáng được dành nhiều [Abm] thời gian để yêu [Dbm] thêm
[A] Từng ngày trôi ta [E] luôn nguỵ biện, rồi [Abm7] lơ là điều thương [Dbm] mến [A]
Để rồi hôm [A] nay [A], khóc rất [Gbm] to, khi [B] khói trắng bốc [E] lên.
[E] | [E] | [E] | [A] | [A] | [A] | [A] | [E] | [E] | [E] | [E] | [A] | [A] | [Abm] | [Abm]
3.
Con [E] quay cuộc sống mưu sinh chạy theo những [A] đồng tiền [E]
Chỉ mong gia đình ấm [Abm7] no Mẹ ơi con [Dbm] về liền [A]
[Dbm] Bố đi làm [Abm] xa mẹ sợ [A] lo nên không nói [E] gì
Cô chỉ [Dbm] biết lặng im lắng [Abm7] nghe không nói [E] thêm chi [B]
ĐK:
[A] Nhà là nơi ấm [E] áp ngọt ngào, mà [Abm] ta đôi khi hay [Dbm] quên
[A] Nhà là nơi xứng [E] đáng được dành nhiều [Abm] thời gian để yêu [Dbm] thêm
[A] Từng ngày trôi ta [E] luôn nguỵ biện, rồi [Abm7] lơ là điều thương [Dbm] mến [A]
Để rồi hôm [A] nay [A], khóc rất [B] to [B]
[E] Nhà là nơi có [B] bố và mẹ, nơi [Gb] luôn có tình yêu [Abm] thương
[E] Nhà là nơi luôn dang [B] tay chờ đợi, dù [Gb] ta có đi muôn [Abm] phương
[E] Từng ngày trôi ta [B] luôn nguỵ biện, rồi [Eb7] lơ là điều thương [Abm] mến
Vậy mà chưa [E] bao giờ chúng ta, phải [Dbm] nghe một điều xót xa
[E] Một điều như là, [Gb] “chuyện nhà bé thôi, con đừng [B] về”
Chưa có bình luận nào mới