Thông tin về nhạc sĩ Xuân Điềm
Nhạc Sĩ Xuân Điềm, một con dân Bình Định, một hậu duệ đang noi chí các tiền nhân. Trước kia anh cũng đã từng “gác bút nghiên theo việc đao cung” khóa 5/68 SQTB Thủ Đức. Những tưởng tay kiếm tay cung, vẫy vùng ngang dọc nối chí người xưa; nhưng vận nước “thế thời phải thế”. Đã từng ngồi tù ra khám vì tổ quốc “vấn khăn tang…mây che phủ đầu…!” Trước đó Xuân Điềm dã từng là thành viên trong dàn nhạc Đại Hòa Tấu trường Quốc Gia Âm nhạc và Kịch Nghệ Saigon, có mặt trong Ban Tài Năng Mới do Nhạc Sĩ Lê Thương phụ trách tại Đài Phát Thanh Quốc Gia, anh cũng là thành viên trong chương trình phát thanh Học Đường do Sở Học Liệu thuộc Bộ Giáo Dục chủ trương.
Lúc còn là một cậu học trò trung học Cường Để , Lasan Qui Nhơn, Taberd Saigon, năm 1963, Xuân Điềm đã sáng tác dòng nhạc đầu tay mang tên “Tình Đại Dương”sáng tác cùng với Đắc Đăng, nói lên ước vọng của mình với chí cả trải ra , ước mơ trùng dương vượt sóng thỏa chí tang bồng:
“Khi vừa mười tám đi vào tuổi đời, mơ tàu nương sóng đại dương ra khơi. Dâng mình cho gió mưa muôn phương, sóng dưa xa ngàn hướng. Tìm yên vui cho quê hương…dâng mình cho gió mưa muôn phương, nhớ ghi đây lần cuối tình ta lớn trong biển khơi…”
Năm 1967, sau khi vào lính, anh sáng tác cho Nha Động Viên bài hát mang tên “Tiếng Nói Động Viên” – Viết cho Không Quân Việt Nam bài “ Việt Nam Không Quân” hát trên dài phát thanh quân đội thời bấy giờ! Hãy nghe hùng ca do Xuân Điềm đem hết ý của chính anh viết thành lời, đáp ứng lệnh động viên của đất nước:
“Anh nghe chăng tiếng nói động viên, vai chen vai tiến lên cho đời kiêu hùng… Anh đi , tôi đi chúng ta cùng đi. Tên anh tên tôi sử xanh truyền ghi. Anh chiến trường xông pha, em hậu phương xứng đáng. Nữ nhi đâu có nề gian nguy…Mau lên anh em, sức trai nề chi. Chông gai gian nguy có tôi cùng đi…!”
Với bài hát “Việt Nam Không Quân Ca”, người nhạc sĩ họ Lê đã thể hiện tài năng sáng tác bằng những nét hùng tráng lướt gió mây trên bầu trời để bảo vệ quê hương của binh chủng Không Quân như sau:
“Không quân Việt Nam bao năm đã anh hùng, vượt mây lướt gió ta tung hoành trên cỏi trời xanh. Dang đôi tay ôm trọn bầu trời, đưa quê hương đi vào lòng người. Ôi! oai hùng ngàn đời phi công nơi nơi…”
Là một Sĩ Quan QLVNCH, anh hứng thú với những sáng tác phục vụ, năm 1968 với những nhạc phẩm: Đừng Quên Nhau – Anh Biết Chăng – Loài Hoa Không Tên (Viết chung với Song Ngọc). Qua năm 1969, anh đã cho ra đời :Mùa Xuân Tuổi Mộng, Mùa Hoa Tuyết, Lối Mòn, Sứ Mạng CTCT… Anh sáng tác liên tục và là một trong những Nhạc Sĩ sáng tác trong hãng Đĩa Nhạc – Sơn Ca – Continental – nhạc ngày xanh do Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông làm Giám Đốc nghệ thuật.
Sau biến cố Quốc Hận 30 tháng 4 năm 1975, ngay trong tù, với tám năm lao động khổ sai, anh vẫn giữ được lòng tin về tương lai đất nước. Cùng đồng đội tự vẽ kiểu, thực hiện một số nhạc cụ như đàn mandoline, banjo, guita để hát cho nhau nghe và bảo nhau giữ vững niềm tin. Chỉ có Xuân Điềm, sau khi ra tù đã cố gắng đem về cây đàn Banjo kỷ niệm. Sau nầy qua định cư ở Hoa Kỳ, anh đã đem theo chiếc đàn quí giá đó là kỷ vật trong tù. Chiếc đàn đó đã được trưng bày trong Viện Bảo Tàng đại học Fullerton, Nam California.