Thông tin về nhạc sĩ Andrey A. Voznesensky
Andrey Andreyevich Voznesensky (tiếng Nga: Андре́й Андре́евич Вознесе́нский, ngày 12 tháng 5 năm 1933 – ngày 1 tháng 6 năm 2010) là nhà văn, nhà thơ Nga.
Tiểu sử
Andrey Voznesensky sinh ở Moskva trong gia đình một kĩ sư thủy điện. Năm lên 14 tuổi viết những bài thơ gửi nhà thơ Boris Leonidovich Pasternak (giải Nobel Văn học năm 1958), và nhận được bức thư trả lời: “Sự tham gia của bạn vào văn học rất mạnh mẽ và hào hứng, tôi rất vui mừng được sống đến ngày này”. Chính Pasternak đã có sự ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp văn học của Andrey Voznesensky. Năm 1957 ông tốt nghiệp Đại học Kiến trúc Moskva, nhận bằng tốt nghiệp là kiến trúc sư nhưng sự nghiệp chính của ông là văn học.
Từ năm 1958 thơ ông liên tục xuất hiện trên các báo và tạp chí được hàng triệu độc giả yêu mến. Cũng chính thời gian này Andrey Voznesensky, cùng với Yevgeny Aleksandrovich Yevtushenko, Bella Akhatovna Akhmadulina bị coi là những nhà thơ có vấn đề. Tổng thống Mỹ John F. Kennedy đã trực tiếp gọi điện cho Tổng bí thư Đảng Cộng sản Liên Xô Nikita Sergeyevich Khrushchyov đề nghị cho phép Andrey Voznesensky được sang Mỹ đọc thơ. Năm 1961, ông sang Mỹ, trở thành nhà thơ Nga nổi tiếng nhất ở Mỹ, kết bạn với nhà thơ Allen Ginsberg, nhà viết kịch Athur Miller và nữ diễn viên điện ảnh huyền thoại Marilyn Monroe.
Trường ca Antimiry của ông trở thành một vở kịch nổi tiếng thế giới của nhà hát Taganka năm 1965. Rất nhiều bài thơ của ông được phổ nhạc và trở thành những bài hát nổi tiếng. Riêng đối với bạn đọc Việt Nam, có lẽ ai cũng biết bài hát Triệu bông hồng (Миллион алых роз) phổ thơ của Andrey Voznesensky, đã được dịch sang tiếng Việt từ lâu và trở thành bài hát được nhiều người yêu thích. Andrey Voznesensky là bạn của Martin Heidegger, Jean-Paul Sartre… Năm 1978 ông được tặng Giải thưởng Nhà nước Liên Xô. Ông là thành viên danh dự của hàng chục viện hàn lâm trên thế giới, trong số đó có Viện Hàn lâm Giáo dục Nga, Viện Hàn lâm Văn học Nghệ thuật Mỹ, Viện Hàn lâm Nghệ thuật Bavaria, Đức, Viện Hàn lâm Goncourt và nhiều viện hàn lâm khác. Ông được tặng nhiều giải thưởng của Liên Xô, Nga và các nước. Andrey Voznesensky mất ngày 1 tháng 6 năm 2010 ở Moskva.
Tác phẩm
nhỏ|phải|250px|Andrey Voznesensky Các tuyển tập:
«Мозаика» (1960)
«Парабола» (1960)
«Треугольная груша» (1962)
«Антимиры» (1964)
«Ахиллесово сердце» (1966)
«Тень звука» (1970)
«Ров. Стихи и проза» (1987)
«Взгляд» (1972)
«Дубовый лист виолончельный» (1975)
«Витражных дел мастер»(1976; Giải thưởng Nhà nước Liên Xô, 1978)
«Соблазн» (1978)
«Избранная лирика» (1979)
«Безотчётное» (1981)
«Прорабы духа» (1984)
«Ров» (1986)
«Аксиома самоиска» (1990)
«Видеомы» (1992)
«Casino „Россия”» (1997)
«На виртуальном ветру» (1998)
«Страдивари сострадания» (1999)
«Девочка с персингом»
«Жуткий кризис „Суперстар”»
«Гадание по книге»
Trường ca:
«Мастера» (1959)
«Лонжюмо» (1963)
«Оза» (1964)
«Авось» (1972)
«Ров» (1986)
Văn xuôi:
Мемуарная проза, публицистика
книга «Прорабы духа» (1984)
Theo wikipedia